bài thơ cho be tập đánh vần

“Chiếc lá vàng”

bài thơ cho be tập đánh vần
Chiều buông hoàng hôn, ánh nắng vàng huyền.
Gió thoáng qua nơi mặt trời lặn dần.
Chiếc lá vàng rơi, rời xa cành xanh,
Làm lòng ai thêm điệu nhớ nhung.
Làn gió cuối đông tung bay lá rụng,
Qua trang sách, từng chiếc trôi theo dòng.
Con bé ngồi, lòng vui tròn lắc lư,
Vừa đọc vừa viết, bước vào thế giới văn chương.
Ký hiệu ABC, từng chấm viết tròn,
Đứng lên như những dãy chữ lặng thinh.
Ngày qua tháng lại, kiên nhẫn tới cùng,
Bé như hình vẽ cần số nối tiếp.
Vần đều vang, lòng vàng mãi lên tiếng,
Như những trái tim trao nhau lời thề.
Bé vui trên giấy trắng mỗi buổi tối,
Điểm vàng hạnh phúc tạo nên trò chơi.
Tiếng Việt thắm đượm như trời chiều ngọt ngào,
Từng nốt nhạc dạo đầu đề tâm thư.
Vần là dấu chấm, tạo nên ngọt bùi,
Cho bé hồn thơ rộn rã ân tình.
Bước vào văn chương dịu dàng, xây hạnh phúc,
Như những dòng sông hợp thành tình yêu.
Từng câu chuyện bé viết tràn đầy mơ ước,
Hướng tới tương lai, xa xôi vời vợi.
Bàn tay bé trẻ, viết chữ đầy hi vọng,
Bước trên con đường, tri thức hướng tới.
Cha mẹ là ngọn đèn sáng soi bước đi,
Giúp bé vươn xa, bay cao lên trời.
“Chiếc lá vàng” giờ đã bay xa mãi,
Nhưng hạnh phúc trong tim chẳng mờ phai.
Bé trưởng thành, có sức mạnh vạn vật,
Như những chữ viết muôn thuở không xa.
Với niềm tin trong tình yêu và tri thức,
Bé vươn lên, thành công mãi điểm đến.
Ngày mai tươi sáng, tiếng Việt mãi trọn vẹn,
Dòng chữ bay cao, làm nên tương lai.